Chồng bị phát hiện "bóc bánh trả tiền", trơ trẽn khuyên vợ bầu "hãy thông cảm và chấp nhận"
Hạnh, mang thai tháng thứ 8, phát hiện chồng Trịnh thường xuyên đi “bóc bánh trả tiền”. Nỗi đau đớn này khiến cô tan nát, trong khi Trịnh không hiểu cho những mệt mỏi của cô. Trước đây, khi Hạnh ngỏ ý muốn gần gũi, Trịnh từ chối với lý do bảo vệ sức khỏe cho con. Giờ Hạnh mới hiểu, anh đã thỏa mãn nhu cầu bên ngoài với những người phụ nữ khác, không còn hứng thú với vợ bầu. Trịnh thở dài, cho rằng đàn ông ai cũng vậy và nhấn mạnh rằng anh biết điểm dừng, không để tình cảm bên ngoài ảnh hưởng đến gia đình.
Trịnh tự tin khẳng định rằng anh sẽ không bao giờ để lây bệnh và mong Hạnh đừng buồn, vì điều đó ảnh hưởng đến con. Hạnh cảm thấy bực bội trước thái độ thờ ơ của anh. Đối với đàn ông, việc đi gái có thể chỉ như một cơn thèm, nhưng Hạnh lại cảm thấy nỗi ám ảnh từ việc đó có thể theo mình suốt đời. Hạnh lớn tiếng chất vấn Trịnh về cảm giác của anh nếu như cô phải chịu đựng khi mang bầu và sinh con mà anh lại đi với người khác. Trịnh đáp rằng đàn ông và đàn bà có những vai trò và đặc thù riêng.
Em không thể so sánh và đừng bắt đàn ông phải hiểu cảm giác của phụ nữ. Tại sao em không đặt mình vào vị trí của anh? Bản năng của đàn ông mạnh mẽ và khó kiềm chế hơn phụ nữ. Hạnh cho rằng con người có khả năng kiềm chế bản năng, không thể lấy lý do bản năng để biện minh cho hành động. Trịnh giải thích rằng hiện nay nhiều phụ nữ chấp nhận việc chồng ra ngoài trong thời gian mang bầu vì họ hiểu rằng mình không thể đáp ứng nhu cầu của chồng. Anh cho rằng đàn ông thường "giải tỏa" trong thời gian vợ mang bầu, chỉ là vợ có biết hay không mà thôi.
Hạnh tự hào về chồng mình nhưng lại nhận ra rằng nhiều người chồng khác đều ra ngoài "bóc bánh". Trịnh cho rằng một người vợ hiện đại nên ủng hộ chồng đi "gái", khiến Hạnh cảm thấy mình lạc hậu và không tâm lý. Cô mỉa mai rằng nếu Trịnh bệnh tật và không thể đáp ứng nhu cầu của cô, thì cô cũng có quyền ra ngoài "tình một đêm" mà không dây dưa tình cảm. Trịnh phản ứng mạnh mẽ nhưng nhanh chóng im lặng khi nhận ra mâu thuẫn trong suy nghĩ của mình. Hạnh cười gằn, chứng minh rằng lời nói của Trịnh chỉ đúng khi chưa chạm đến bản thân anh.
Hạnh không còn quan tâm đến những lời xin lỗi và hứa hẹn của Trịnh. Cô chán nản và không chắc chắn về cuộc hôn nhân này. Điều duy nhất cô quan tâm là sinh con khỏe mạnh và chăm sóc cho con thật tốt, còn Trịnh giờ không còn là vấn đề quan trọng nữa.


Source: https://afamily.vn/bi-bat-qua-tang-boc-banh-tra-tien-chong-trang-trao-khuyen-vo-bau-thong-cam-chap-nhan-20180204193015478.chn